Ánh nắng mặt trời nhẹ nhàng len lỏi qua từng kẽ lá, hôm nay lại là một thứ Hai đầu tuần đầy nắng. Tôi ung dung đạp chiếc xe Thống Nhất đã gắn bó với mình hơn ba năm tới trường. Vừa tới cổng, tôi đã trông thấy các bác bảo vệ đang tài tình chỉ dẫn, phân luồng cho những chiếc xe sao cho thật an toàn.
Trong nhà để xe, các bạn học sinh đang cố gắng xếp những chiếc xe sao cho thật khéo léo và tiết kiệm để chừa chỗ cho những bạn tới sau. Sau khi để chiếc xe đạp của mình thật gọn gàng và ngay ngắn, tôi xách cặp, men theo những bậc thang đi lên lớp. Căn phòng số 320 với biển lớp 11A1 nằm ở cuối hàng lang tầng 3, lúc nào cũng ngập tràn những tiếng nói, cười, hay đôi khi là những tiếng hát, nhịp đàn, nhịp trống. Cất cặp sách xong xuôi, tôi bước ra ngoài hàng lang, tựa tay lên lan can, nhìn ngắm không gian xung quanh sân trường. Mắt tôi từ từ nhắm lại, cảm nhận bầu không khí trong lành của một buổi sáng đầu tuần. Đột nhiên, một suy nghĩ vụt thoáng qua đầu tôi: " Ở Thực Nghiệm, mỗi ngày đi học quả thực là một niềm vui nhỉ?". Dù chỉ mới gắn bó với Thực Nghiệm vài tháng ngắn ngủi nhưng tôi đã cảm nhận được niềm hạnh phúc thực sự mỗi ngày khi tới trường, tới lớp. Ở nơi đây, thầy, cô giáo hầu như ai cũng đều rất tâm lý, nhiệt tình và thân thiện. Đồng thời, họ cũng luôn lắng nghe và tôn trọng mọi ý kiến của học sinh. Bởi vậy, nên tôi không hề cảm thấy sự xa cách hay sợ hãi giữa học sinh đối với giáo viên. Các bạn học sinh có thể tự tin, mạnh dạn nói ra những ý kiến, quan điểm của bản thân hay trình bày những thắc mắc của mình. Điều này chẳng phải sẽ ngày càng giúp các bạn ấy hiểu sâu, nhớ lâu hơn về những bài học trên lớp hay sao? Có lẽ đây cũng chính là ý nghĩa của logo trường Thực Nghiệm. Khác với những ngôi trường khác mà tôi biết, logo của họ đều là những quyển sách kết hợp với ngọn đuốc hay bút viết, thì logo của Thực Nghiệm lại để lại cho tôi một ấn tượng vô cùng sâu đậm trong lần đầu tiên nhìn thấy, ấy là bóng dáng một con người với đôi cánh sau lưng. Nó như thể đang nói lên rằng nơi đây sẽ "chắp cánh ước mơ" cho mỗi một bạn học sinh, tôn trọng, quan tâm đến từng nỗi lo, mối bận tâm cũng như cảm xúc, hoài bão của các bạn vậy. Thêm nữa, môi trường ở Thực Nghiệm cũng vô cùng lành mạnh, bạn bè đồng trang lứa hay các anh chị khoá trên, các em khoá dưới đều rất thân thiện, dễ gần và hoà nhã. Điều đó làm cho không gian của ngôi nhà Thực Nghiệm luôn đầy ắp niềm vui và tình yêu thương. Và có lẽ, cái tình cảm thương mến, yêu quý, cái bầu không gian vui vẻ, rộn ràng ấy đã chạm tới mỗi trái tim ở mái nhà chung Thực Nghiệm, mỗi tâm hồn ở nơi đây, dù cho đó là một bạn học sinh chỉ vừa mới đồng hành với ngôi trường này, giống như tôi, hay đã đi cùng Thực Nghiệm một quãng thời gian rất dài. Từ đó, bến đỗ mang tên "Thực Nghiệm" trở nên thật quý giá, thật xứng đáng với câu nói: "Đi học là hạnh phúc" của nhà giáo Hồ Ngọc Đại - người đã sáng lập nên ngôi nhà thân thương này.
Ngô Uyên Linh lớp 11A1